Truyền thông

Những Thiên Thần Áo Trắng

15/03/2020

Nhân dịp kỷ niệm 64 năm Ngày Thầy Thuốc Việt Nam, trân trọng gửi đến Quý khách hàng những tâm sự đầy tình cảm và trách nhiệm của các bác sỹ đang công tác tại Bệnh viện Quốc tế Hạnh Phúc.

1. Lặng lẽ đóa Quỳnh:


Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi,… (TCS)

Bước chân vào ngành Y là chấp nhận, đánh đổi và mất mát. Chấp nhận sự gian nan, vất vả và rủi ro. Đánh đổi tuổi thanh xuân với bao đêm trắng trằn trọc, suy tư. Mất mát bao thời gian bên gia đình, bè bạn. Đó là, sau này tôi mới cảm nhận được như vậy.

Khi quyết định vào trường Y, tôi chỉ có một lý do duy nhất: Hình ảnh chiếc áo choàng trắng tinh khôi trước người bệnh, như một chiếc đũa thần Cô Tiên, với một quyền lực vô biên, làm tan biến bao nỗi đau của nhân loại.

 Thực tế, cho dù một quá trình dài 6 năm đại học với kiến thức cơ bản cộng với ít nhất từ 3 – 6 năm sau đại học với các khóa dài hạn lẫn ngắn hạn về chuyên khoa sâu, sự hiểu biết của một Y, Bác sĩ đối với cơ thể con người vẫn hữu hạn. Chỉ kiến thức hữu hạn không thôi, không thể nào đủ được. Thế nên, bên cạnh kiến thức hữu hạn ấy, người Thầy Thuốc, tự bản thân mình, cần có một thứ quan trọng nhất. TẤM LÒNG. Vâng, tấm lòng người Thầy Thuốc.

Dù khoa học kỹ thuật có phát triển mạnh mẽ đến thế nào, thì máy móc cũng chỉ là sản phẩm của con người, máy móc không thể nào thay thế vị trí con người được và hiển nhiên, máy móc không thể thay thế vị trí người thầy thuốc, đặc biệt là Người Thầy Thuốc có đạo đức, có tâm. Người bệnh cần lắm một Người Thầy Thuốc có lòng tốt, tế nhị, nhẫn nại, yêu nghề và yêu bệnh nhân của mình.

Đêm, trong bệnh viện, mọi công việc vẫn diễn ra như đã từng diễn ra. Đêm, trong bệnh viện, với Y Bác sĩ là một đêm trắng. Những người áo trắng đang hướng về người bệnh bằng tất cả tấm lòng của mình, một cách âm thầm, lặng lẽ và cần mẫn. Dẫu biết rằng, không phải ai ai cũng hiểu các công việc nhọc nhằn của Y, Bác sĩ trong đêm, nhưng họ vẫn không màng. Điều duy nhất họ quan tâm, chính là người bệnh. Bên ngoài, đóa Quỳnh trắng vẫn tiếp tục lặng lẽ dâng đời vẻ đẹp tinh khiết, bình dị và hương thơm thoang thoảng nhẹ nhàng. Dẫu biết rằng ngày mai hoa sẽ tàn, nhưng rồi hoa lại nở, lại âm thầm, lặng lẽ và tỏa sáng dịu dàng trong bóng đêm.

Bài viết của Bác sĩ Lê Thị Thu Thảo – Giám đốc Y khoa BVQT Hạnh Phúc

2. Tình đồng nghiệp:

Có gì đó thật thương
Với chữ tình đồng nghiệp
Cũng là một chữ TÌNH
Mà sao thương quá đỗi
Em ơi, mới ngày đó
Hai ngàn không trăm mười
Tụi mình cùng gắn bó
Cùng phấn đấu cho NHI
Bao niềm vui, nỗi buồn
Chợt ùa về hôm nay
Như cuốn phim quay chậm
Bùi ngùi, lại xuyến xao
Thật may mắn biết bao
Được gặp nhau mỗi sáng
Được cùng nhau mỗi chiều
Vất vả bên giường bệnh
Với bao nỗi lo toan
Cuả người cha, người mẹ
Những đắng cay của nghề
Những tự hào thầm lặng
Sẽ vụt chốc bay đi
Cùng nụ cười của bé
Như thiên thần trao tặng
Dành cho BÁC SĨ NHI
Những người cả một đời
Tận tâm cho các bé
HẠNH PHÚC là con đường
Mà CHÚNG TA cùng bước
Đường không trải hoa hồng
Mà tràn đầy ý nghĩa:
“VÌ THẾ HỆ TƯƠNG LAI”.

Bài viết của Bác sĩ Nguyễn Thị Hạnh Lê – Chủ tịch Hội đồng Y khoa & Hồi sức cấp cứu Nhi, BVQT Hạnh Phúc

3. Cuộc sống trong vòng tay bạn:

Tôi không thể nào quên giây phút anh Hoàng Xuân Hai ngụ tại thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương xúc động kể lại: “Vợ anh mang thai 26 tuần, bỗng bị đau bụng ra huyết, thai gò và muốn rặn đẻ, nên anh đưa vào Bệnh viện Hạnh Phúc. Ngày 7/1, vợ anh đã sinh thường một bé trai nặng chỉ 950 gr. Nhìn bé, vợ chồng anh rất đau xót. Con nhỏ xíu, lọt thỏm trong lòng bàn tay, khóc yếu ớt, mắt nhắm nghiền, vợ chồng anh đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất…

Nhưng do được chăm sóc tích cực ngay từ đầu như bơm surfactant, thở áp lực dương liên tục, nuôi dưỡng bằng đường tĩnh mạch trung tâm, và điều quan trọng nhất là tập trung kiểm soát nhiễm khuẩn bệnh viện tốt, nhân viên tuân thủ rửa tay, bé Hoàng Chí Việt đã làm nên kỳ tích: không bị nhiễm trùng huyết (nguyên nhân tử vong hàng đầu ở trẻ sinh non).

Trong suốt thời gian chăm sóc tại Bệnh viện Hạnh Phúc, cháu bé không phải dùng kháng sinh, và phát triển rất tốt. Tập thể nhân viên trong khoa vui mừng nhìn bé lớn lên từng ngày, từng ngày và dĩ nhiên không có lời văn nào có thể tả hết niềm vui của tôi.

Sau hơn hai tháng điều trị tại khoa NICU, bé Việt đã được về với gia đình trong niềm hạnh phúc vô bờ bến của ba mẹ. Ngày 22/3 khi tái khám lần đầu, bé cân nặng 2540 gr, bú tốt, đánh giá tim mạch, não, thị giác, thính giác đều bình thường.

Quả đúng là một kỳ tích đã xảy ra phải không ạ? Vâng, và kỳ tích này có được là nhờ vào một phần lớn ở trình độ chuyên môn, phương tiện kỹ thuật cũng như tấm lòng tận tuỵ với bệnh nhân của cán bộ nhân viên BVQTHP. Chúng ta hãy dành một tràng pháo tay để cảm ơn và chúc mừng kỳ tích này.

Chúng ta không tự mãn với thành công hôm nay, chúng ta sẽ tiếp tục phấn đấu nâng chất lượng điều trị của bệnh viện Hạnh Phúc lên một tầm cao mới. Cuộc sống trong chính bàn tay bạn, các bạn nhé

Bài viết của Bác sĩ Cam Ngọc Phượng – Trưởng khoa Hồi sức sơ sinh, BVQT Hạnh Phúc